Quảng Cáo 720x90
Searching...

NGUYỄN THANH GIANG, CÙ HUY HÀ VŨ - CHIẾN SĨ "DÂN CHỦ" BÁM MỸ

Cập nhật: Thứ Ba, 13 tháng 5, 2014 Hiện có: 0 bình luận Tag: , , Tác giả:


CHIẾN SĨ DÂN CHỦ VÀ TƯ TƯỞNG “BÁM MỸ”

Ngày 11/05/2014, website danchimviet.info có đăng tải bài viết “Ai là Tổng Bí thư? John Mc Cain hay Nguyễn Phú Trọng?” của nhà dân chủ lõi đời Nguyễn Thanh Giang. Trước hết, nói về tác giả Nguyễn Thanh Giang, hắn sinh năm 1936, đến nay cũng ngót bát thập niên, là một trí thức khá nổi tiếng trong lĩnh vực Địa Vật lý. Xuất thân từ một gia đình nhà nho bất đắc chí, bản thân Giang cũng có nhiều hoạt động cống hiến cho khoa học của đất nước, song vì một số lý do mà không được Nhà nước phong tặng danh hiệu “Anh hùng lao động” mà Giang trở nên bất mãn, giờ đây Giang viết nhiều tác phẩm có nội dung xấu, tuyên truyền chống nhà nước, nói xấu lãnh đạo, xuyên tạc tình hình và thể hiện sự bất đồng quá khích. Bài viết trên là một ví dụ cho tính chất chống phá của Giang.

Ảnh chụp màn hình 

Nội dung bài viết bàn về vấn đề Trung Quốc xâm phạm chủ quyền vùng biển Việt Nam, cái mà đang thu hút sự chú ý của toàn dân trong nước và quốc tế suốt mấy ngày gần đây. Ở đây Nguyễn Thanh Giang cũng có nhận thức rõ về vụ việc, hắn là một nhà trí thức nên không thể nói hắn “nhắm mắt nói liều” như một số tên dân chủ level thấp khác được. Tuy nhiên, tính chất phản động của chúng đều giống nhau ở chỗ: Hắn chê bai chính quyền, Nhà nước ta, thậm chí chỉ đích danh Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là “cái người đang lãnh trách nhiệm tổng chỉ huy toàn dân tộc, tổng chỉ huy các lực lượng vũ trang Việt Nam lại như không còn khả năng nghe, không còn khả năng nhìn, không còn khả năng nói, không còn khả năng biểu cảm”. Tiếp đó, hắn dẫn lời của ông Nguyễn Khắc Mai, nguyên Vụ trưởng Vụ Nghiên cứu, Ban Dân vận Trung ương, hiện là giám đốc Trung tâm nghiên cứu Văn hoá Minh Triết nói: “…Tôi rất bất bình và thấy xấu hổ, nhục nhã khi một người lãnh đạo trước một sự kiện lớn của dân tộc lại không hề có một nửa ý kiến…” . Thực sự đây có phải lời ông Mai nói hay là do Giang dựng bịa? Dù gì thì cũng khiến chúng ta liên tưởng đến câu nói của Ngô Quang Kiệt trong vụ Giáo xứ Thái Hà. Nhưng xin thưa, với tư cách là lãnh đạo đất nước, Tổng Bí thư còn lo gấp vạn lần các ông. Các ông chỉ biết ăn no rồi đi chửi, đi chống, ngoài miệng nói vì nước, vì dân, vì công bằng, dân chủ… này nọ. Nhưng thực chất là phá hoại đoàn kết, xâm phạm an ninh, vi phạm pháp luật. Cũng nói để Giang rõ rằng: Đây là vụ việc có tính chất đặc biệt nghiêm trọng, chỉ cần một phát ngôn hay một hành động nóng vội, sai lầm có khi phải trả giá bằng máu của cả một dân tộc. Người thận trọng, bình tĩnh mới làm được nhà lãnh đạo, có thế người ta mới nghĩ được kế sách đúng đắn. Còn như Giang thì thật mạo muội, nông nổi. Nên nhớ Đảng, Nhà nước ta lựa chọn con đường đàm phán hòa bình, kết hợp đấu tranh ngoại giao với đấu tranh pháp lý. Điều đó là phù hợp với xu thế của thế giới tại thế kỷ XXI này, đồng thời là đường lối sáng rõ nhất. Đâu phải súng đạn, tàu ngầm, quân đội mới là đánh giặc, đấy là suy nghĩ của ngày xưa rồi. Hãy tỉnh táo để nhận ra rằng: Đánh giặc trên mặt trận pháp lý, ngoại giao còn khó khăn hơn nhiều việc nổ một khẩu đại bác. Trên thực tế, chúng ta sẵn sang cử ra một đồng chí là Ủy viên Bộ Chính trị đóng tư cách là Đặc phái viên của Tổng Bí thư sang Trung Quốc để đàm phán. Chứ đừng nghĩ TBT Nguyễn Phú Trọng không có hành động, phát ngôn gì. Lúc này càng cần thiết phải thể hiện vị thế bình đẳng trong quan hệ của nước ta, Việt Nam không hề sợ hãi hay lép vế. TBT là một trong những “trụ cột” của đất nước, là niềm tin của toàn dân tộc.

Thưa các bạn, các bạn nghĩ sao về một kẻ phản động mang trong mình tư tưởng “dựa vào Mỹ” để cứu vãn tình hình đất nước? Đó là tư duy của Nguyễn Thanh Giang, Cù Huy Hà Vũ và một số đối tượng cơ hội chính trị khác. Thật nực cười! Bất kể một người dân Việt Nam nào khi nghe về ý nghĩ của những tên này chắc đều tỏ thái độ bất bình, muốn “tổng sỉ vả” cho lũ chúng nó một bài học. Có lẽ đây là những tên không thuộc lịch sử hoặc cố tình lờ đi lịch sử. Liệu chúng có nhớ Lê Chiêu Thống “rước voi về rày mả tổ” khi đi cầu viện quân Thanh, để rồi chúng cướp phá nước ta. Chúng có biết âm mưu, thủ đoạn của Mỹ đối với Việt Nam từ quá khứ đến hiện tại và tương lai. Mỹ thất bại trong chiến tranh xâm lược Việt Nam, đó là “nỗi nhục” mà các thế lực hiếu chiến của Mỹ phải chịu đựng. Dù hòa bình, hội nhập song chúng ta đều hiểu: Mỹ không hề từ bỏ âm mưu ý đồ xấu đối với cách mạng Việt Nam, bằng chứng là Mỹ tiếp tục đẩy mạnh “Diễn biến hòa bình” ở Việt Nam. Có lẽ những chiến sĩ dân chủ như Giang và Vũ chỉ nhìn được “màu hồng” ở cường quốc tư bản này mà không soi xét đến thực chất tồn tại của nó. Mà ta cũng không lấy làm lạ, bởi lẽ các chiến sĩ này đã bị Mỹ mua chuộc bằng những đồng đô-lar bẩn thỉu. Cho nên, chúng sẵn sàng quay lưng, đi ngược lại với lợi ích của Đảng, Nhà nước và toàn dân tộc.

Cù Huy Hà Vũ – “bám Mỹ nuôi thân” 

Nói đoạn này cũng phải thấy, thực tế Việt Nam đang thúc đẩy quan hệ ngoại giao tốt đẹp với Mỹ. Qua các cuộc thăm gặp, tiếp xúc cấp cao giữa lãnh đạo hai bên, chúng ta đã đạt được nhiều thành tựu, Mỹ đã trở thành đối tác thương mại lớn của Việt Nam. Mỹ cũng giúp đỡ và ủng hộ quan điểm của Việt Nam về vấn đề biển Đông. Song Mỹ sẽ không chịu từ bỏ lợi ích ở bất cứ đâu, một đồng đôla của Mỹ ném ra sẽ phải mang lại giá trị tương xứng. Điều đó chứng tỏ những chiến sĩ dân chủ này có tầm nhìn thật hạn chế, nói như Dự báo thời tiết thì “tầm nhìn xa giảm xuống từ 4 – 10 km trong đô-la và ảo tưởng” .

Nam Hoàng







Các chủ đề liên quan

- Liên kết quảng cáo -
QUANG CAO O DAY