Chuyện người đi kẻ ở
Cập nhật:
Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014
Hiện có:
0 bình luận
Tag:
Chính trị, Tiêu Điểm
Tác giả:
Nguyen Anh
Nghe cái tiêu đề có vẻ hơi lạ, một chủ đề chẳng hơi hướng gì về đả kích đám dân chủ nửa mùa kia. Đây chỉ là một entry viết về cảm cảnh một cán bộ tỉnh Cần Thơ ra học tập đã xin ở lại nước nước ngoài. Cụ thể đó là cán bộ Sở Ngoại vụ cần thơ Trần Ngọc Phi Long đi công tác ở Mỹ rồi ở lại làm Tiến sĩ mà không về tiếp tục công tác.
Thực ra chuyện không có gì đáng nói nếu lũ rận không nhâu nhâu bâu vào và phóng đại nó lên quá mức. Chúng rêu rao khắp các trang mạng giống như chúng vớ được vàng, như cha chết sống lại. Chúng tung tin cho thiên hạ thấy rằng một cán bộ Cộng sản, công tác tại sở ngoại vụ đã xin tị nạn ở Mỹ. Đến nỗi ai đọc qua cũng thót tim, tưởng chừng như khai Quốc công thần của chế độ bị tư bản mua chuộc. Nhưng kỳ thực bản chất chẳng có gì cả. Sở ngoại vụ thì tỉnh nào chẳng có một cái, cán bộ sở ngoại vụ cũng phải đến hàng chục người. Cả nước này có tới 63 tỉnh thành, nhân lên có khi đến hàng ngàn cán bộ Sở ngoại vụ. Từ đó suy ra cái tầm cỡ như ông Phi Ngọc Long ở Việt Nam còn cả rổ. Nói hơi ngoa một tí là bán không hết mà cho không ai lấy. Có một tên tép riu công tác tại sở ngoại vụ ở lại Mỹ cũng chẳng gây xước tí da hay rụng mất một cọng lông nào của chế độ.
Đơn xin nghỉ việc của ông Long
Việc các trang mạng tâm lý chiến do các ông lớn Mỹ và phương Tây tài trợ lại vỗ tay hoan hô về tin này cũng là điều hết sức bình thường. Bởi hiếm khi có dịp họ được khua môi múa mép, huênh hoang cho rằng đây là chiến công của họ trong việc tuyên truyền dân chủ. Còn bọn tiện ngôn dân chủ ở trong nước lại được đà mà không tiếc lời sỉ vả chế độ, bôi nhọ thể chế. Chúng rêu rao rằng chế độ Cộng sản ngày càng rệu rã, không được người dân cho đến chính cán bộ tin tưởng nên mới xảy ra hiện tượng như vậy. Tóm lại là lời ong tiếng ve không ít, ầm ĩ cả giới dân chủ cuội.
Xin thưa rằng bọn dân chủ toàn là những kẻ có mắt không tròng, ảo tưởng về đầu óc, thấp kém về trí tuệ lại còn khuyết tật về nhân cách. Việc cán bộ, công dân một nước xin ở lại nước khác đó là chuyện hoàn toàn bình thường. Một người có quyền có nhiều Quốc tịch. Trong thời đại tiến bộ này, con người có quyền sống và quyền mưu cầu hạnh phúc, vì thế họ thấy hạnh phúc ở nơi nào thì họ định cư ở đó. Việc ông Phi Ngọc Long còn trẻ tuổi, có năng lực, tự thấy rằng phù hợp với cuộc sống ở Mỹ nên ông ta ở lại Mỹ. Được biết, ông Phi Ngọc Long là một cán bộ trẻ, tài giỏi mới được đưa đi đào tạo cán bộ nguồn. Đảng và Nhà nước thấy rõ được đây là con người tài năng thì ắt hẳn nước khác họ cũng thấy được.
Xét về khía cạnh khác, ông Phi Ngọc Long chẳng có ảnh hưởng gì đối với thể chế cả. Đây chỉ là một cán bộ cấp tỉnh, còn quá trẻ tuổi nếu như muốn quy hoạch cán bộ cấp Trung ương. Cho dù ông ta đào tẩu và phản bội đi chăng nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì. Cứ nhìn cái gương Bùi Tín-thuộc hạng Vua biết mặt, Chúa biết tên, đã từng là Phó tổng biên tập báo Quân đội nhân dân, mang hàm tá bốn sao đấy. Đào tầu mà còn chẳng gây hại được gì cho chế độ nữa là hạng tèm nhèm như Phi Ngọc Long. Còn thông qua sự việc này để khen chế độ Mỹ dân chủ, biết trọng dụng người tài hay “đất lành chim đậu” thì e không phải. Cứ nhìn vào vụ Edward Snowden đào tẩu vừa qua thì rõ biết. Nước Mỹ luôn tự hào văn minh dân chủ nhưng trên thực tế chỉ là một nơi vi phạm dân chủ, nhân quyền hạng nhất. May mà có những người như Snowden dám đứng lên để chống lại sự dân chủ giả tạo đó. Ở xứ Tây cũng đã từng xảy ra những vụ đào tẩu sang phe Cộng sản mà những con người đó là tinh hoa của xã hội phương Tây như Kim Phibil…
Việc người ra đi kẻ ở lại là chuyện hết sức bình thường. Trời có bốn mùa xuân hạ, thu đông, người có lúc vui lúc buồn, trăng có lúc tròn lúc khuyết. Có những người mãi mãi trung thành với Tổ Quốc, trung thành vô hạn với lý tưởng của mình. Nhưng cũng có những kẻ vì lợi ích mà bán rẻ danh dự, bán đứng đồng đội, gây nguy hại cho dân tộc. Có những người dám hy sinh lợi ích của bản thân cho Tổ Quốc thì cũng có những kẻ là Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc. Đó là chuyện hết sức bình thường. Bàn cãi cũng chỉ một phần, kẻ phản bội thật sự sẽ bị quả báo và mọi chuyện sẽ đi vào quên lãng nhưng vết đen giành cho cái tên đó sẽ mãi bị người đời khinh rẻ.
Quốc Thái
Bình luận trên Facebook 0 nhận xét