Mỗi năm một trò!
Cập nhật:
Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014
Hiện có:
0 bình luận
Tag:
Chính trị, Tiêu Điểm
Tác giả:
Nguyen Anh
Những năm qua, các “lều vịt” dân chủ Việt có những thay đổi mới mà theo chúng tung hô là: “Nhằm thay đổi phương thức đấu tranh cho phù hợp với tình hình mới”. Chúng ta đã được chứng kiến rất nhiều ‘trò hề” đến từ các nhà “dân chủ”. Mở đầu là hàng loạt các vụ lột đồ, “tự thực”, biểu tình tại gia chống chính quyền…Hay mới đây nhất là mượn cớ chống Trung Quốc để kích động biểu tình bạo loạn… Những trò lố đó đã để lại cho chúng ta không ít tiếng cười, làm cho chúng ta thấy được bộ mặt thật của các nhà “dân chủ’. Nhưng gần đây, tiếp theo các trò lố kinh điển đó là trò hề kêu gọi các nhà dân chủ với khẩu hiệu “Không bán nước”.
“Không bán nước” là một ý tưởng được ông dân chủ làm báo Vũ Đông Hà “nhập khẩu” từ Zinbabwe với kỳ vọng sẽ thổi một luồng gió mới lạ vào làng “dân chủ” Việt đang đầy oán khí của những scandal tiền – tình bị phanh phui. Với tài năng của mình, Vũ Đông Hà đã vẽ lên một dự án như mơ khiến không ít người ảo tưởng vào một tương lai tươi sáng cho làng dân chủ Việt. Các nhà dân chủ ào ạt hưởng ứng, trong Nam thì có Nguyễn Ngọc Như Quỳnh chủ trò, ngoài Bắc thì có Phạm Thanh Nghiên cùng đám Bình Nhì, Bạch Hồng Quyền, Trương Văn Dũng, “Ngủ Chưa say”. Dự án này cũng được “kích động” khá rầm rộ trên Dân làm báo và các trang tin của Mạng lưới blogger Việt Nam như một ý tưởng sáng tạo, thể hiện được mục tiêu “phản kháng”, “tố cáo” mà không gặp phải sự sách nhiễu từ chính quyền. Thậm chí đài Đáp lời sông núi của Việt Tân còn cất công làm hẳn một phóng sự mang tên “SINH VIÊN HÀ NỘI HƯỞNG ỨNG PHONG TRÀO "KHÔNG BÁN NƯỚC" vì có Ngủ Chưa Say là sinh viên duy nhất tham gia trò chơi này, phỏng vấn Trương Văn Dũng - được lăng xê là người phát động phong trào này.
Thực tế bao giờ cũng khác xa với kế hoạch, dù được kỳ vọng sẽ tạo nên một cuộc cách mạng mới ở Việt Nam nhưng cũng như các dự án “tầm cỡ” khác, trò chơi này chỉ là cái cớ để người ta lại được giải ngân ngân sách. Từ Hà Nội, Hải Phòng cho đến Nha Trang, thành phố Hồ Chí Minh, mỗi một lần tổ chức chỉ có vài anh chị kéo nhau ra công viên diễn vài trò để quay phim, chụp ảnh rồi lại kéo nhau. Khi quảng cáo rầm rộ là thế, ấy thế mà khi vào thực tiễn đến nửa tấm hình tìm cũng không có. Càng ngày sự bế tắc càng bộc lộ
Thất bại là vậy, thê thảm là vậy nhưng đã thành “phong cách” nên Việt Tân vẫn cứ đều đặn cho là lò các dự án, hội nhóm tầm cỡ “cuộc tế”. Các dự án này thành công hay thất bại không quan trọng, cái chính là có cái danh để sau này tiện mang ra nước ngoài khoe khoang. Thế mới có chuyện cuộc họp của các tổ chức Xã hội dân sự Việt nam ở nhà thờ Kỳ Đồng chỉ là một cái bàn tròn với vài mống người tham gia mà chi chít bảng tên các “tổ chức XHDS”, đại diện và thành viên mỗi tổ chức cho chỉ cần 1 người là được. Từ những “bàn tròn” này, các dự án “tầm cỡ” cứ lần lượt ra đời nhưng “dự án” phải kiếm được tiền thì mới có người tham gia. Chắc “KHÔNG BÁN NƯỚC” không có tiền nên chẳng nhà dân chủ nào tham gia.
Thất bại là vậy, thê thảm là vậy nhưng đã thành “phong cách” nên Việt Tân vẫn cứ đều đặn cho là lò các dự án, hội nhóm tầm cỡ “cuộc tế”. Các dự án này thành công hay thất bại không quan trọng, cái chính là có cái danh để sau này tiện mang ra nước ngoài khoe khoang. Thế mới có chuyện cuộc họp của các tổ chức Xã hội dân sự Việt nam ở nhà thờ Kỳ Đồng chỉ là một cái bàn tròn với vài mống người tham gia mà chi chít bảng tên các “tổ chức XHDS”, đại diện và thành viên mỗi tổ chức cho chỉ cần 1 người là được. Từ những “bàn tròn” này, các dự án “tầm cỡ” cứ lần lượt ra đời nhưng “dự án” phải kiếm được tiền thì mới có người tham gia. Chắc “KHÔNG BÁN NƯỚC” không có tiền nên chẳng nhà dân chủ nào tham gia.
A.C
Bình luận trên Facebook 0 nhận xét