Nguyễn Quang Lập và chiêu tung hỏa mù
Nghị định số 72 được Thủ tướng Chính phủ ký ban hành ngày 15.7.2013, có hiệu lực thi hành kể từ 1.9.2013, thay thế cho Nghị định số 97/2008/NĐ-CP về quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ internet và thông tin điện tử.
Ai cũng hiểu, một văn bản quy phạm pháp luật được áp dụng trong một thời gian dài, khi các chế định của văn bản ấy không còn theo kịp với thực tiễn của cuộc sống và những mối quan hệ mới phát sinh thì việc thay thế văn bản ấy bằng một văn bản khác theo sát thực tiễn hơn, đảm bảo hài hòa các lợi ích của nhà nước và mỗi công dân là việc hoàn toàn bình thường mà bất cứ quốc gia nào cũng phải thực hiện một cách thường xuyên, liên tục. Việc rà soát các văn bản pháp luật để tìm ra những lỗ hổng, những sơ hở thiếu sót hoặc các quy định không còn mang giá trị thực tiễn, không theo kịp các xu thế vận động của xã hội là việc làm hoàn toàn bình thường, trẻ con cũng hiểu! Nghị định 72 ra đời cũng nằm trong quá trình hoàn thiện các quy định pháp luật của nước ta để đáp ứng kịp thời những đòi hỏi của thực tiễn, hòa chung vào tiến trình hội nhập quốc tế. Theo Bộ TT-TT, Nghị định 72 được ban hành nhằm tiếp tục thúc đẩy sự phát triển internet tại Việt Nam. Các quy định được bổ sung, hoàn thiện tại nghị định này theo hướng thúc đẩy cạnh tranh, tạo môi trường kinh doanh công bằng, minh bạch cho các doanh nghiệp.
Nguyễn Quang Lập từng thú nhận việc nhìn trộm bố mình.... |
Có lẽ vấn đề liên quan đến Nghị định 72 sẽ không phải là chủ đề “nóng” trên các trang mạng trong thời gian gần đây nếu không có sự thổi phồng một cách quá đáng của các “túp-lều-hoạt-động-vì-dân-chủ” mà bản chất, họ là những con sâu mọt ngụy danh hoạt động vì dân chủ để chống phá chính quyền, gây mất đoàn kết dân tộc, ban đầu với mục đích hoạt động vì dân chủ, sau đó là kích động quần chúng nhân dân chống chính quyền. Bài cũ, nhai đi nhai lại vẫn thế, phải chăng họ nghĩ làm như thế thì sẽ tạo ra được tiếng vang lớn, được suy tôn là anh hùng? Một sự ảo tưởng ngô nghê, đáng hổ thẹn thay cho những người tự nhận mình là nhà dân chủ!
Nghị định 72 của chính phủ vừa ban hành còn chưa kịp ráo mực thì các “túp-lều-hoạt-động-vì-dân-chủ” đã kịp nhảy vào để ném đá, mục đích của chúng trước sau vẫn chỉ là bôi nhọ chế độ và chính quyền thông qua việc phê phán các chủ trương, chính sách pháp luật. Nguyễn Quang Lập cũng chẳng nằm ngoài đám rận ấy. Xem này, Nguyễn Quang Lập đã làm gì với nghị định 72. Thật sự, khi đọc bài viết này của Lập thì phải bịt khẩu trang kẻo bị ngộ độc bởi cách hành văn nghị luận của một người được coi là nhà văn, nhà báo, nhà biên kịch. Lập đã đánh tráo mệnh đề của trong việc suy diễn nghị định 72 của chính phủ từ một văn bản quy định về trách nhiệm của các cá nhân, tổ chức trong việc quản lý, cung cấp và sử dụng dịch vụ internet trở thành văn bản pháp luật quy định về việc xử lý vi phạm trong lĩnh vực công nghệ thông tin. Có lẽ Lập là con người hay mơ mộng, nên trong đầu Lập lúc nào cũng nghĩ về việc một nghị định phải bao gồm các phần trong đó có chứa các điều luật cấm đoán, phần còn lại là quy định về các khung hình phạt cho người vi phạm. Đọc đoạn này, đủ thấy được phần ấu trĩ về mặt nhận thức của Lập đối với pháp luật nói chung: “Nghị định 72 ra đời và sẽ đi vào áp dụng từ đầu tháng 9 này, thế mà hiện giờ vẫn chưa có cơ chế để xử lý vi phạm các điều khoản của Nghị định này. Vậy nếu người ta vi phạm thì làm sao đây? Một Nghị định có nhiều sai trái và chưa hoàn chỉnh như vậy mà Thủ tướng cũng ký thông qua là sao nhỉ?”. Lập không phải là một nhà nghiên cứu pháp luật, nhận thức của Lập về pháp luật cũng chẳng đáng bao nhiêu, thế nên việc y thường xuyên bồi bổ vào đầu mình những thứ ô uế, tởm lợm trong tuổi thơ quái dị cũng phần nào cho ta lý do để thương hại con người này. Lập là thế, không phân biệt nổi đâu là niềm vui, đâu là sự sỉ nhục trong cuộc sống. Ở Lập, ta tìm thấy sự bệnh hoạn của một kẻ tâm thần không thuốc chữa.
Hết nói lý (mà thực ra y cũng chẳng có lý gì để mà nói, bởi một chữ cắn đôi về pháp luật y cũng có biết đâu?) Lập chuyển sang viện dẫn những tuyên ngôn này, tuyên bố nọ của một phường rận chấy như y nhằm ngụy trang cho sự ngu dốt của mình. Nào là “Tổ chức Bảo Vệ Ký Giả (CPJ) đặt trụ sở ở New York”, nào là “Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền” (lại viện dẫn luật, người ta bảo biết thì thưa thớt, sao Lập không chịu ôm cột mà nghe nhỉ?). Phải chăng Lập đang ảo tưởng người đọc vì những dẫn chứng mà y tung ra có thể hình thành tâm lý chống đối? Phải chăng Lập nghĩ hắn có thể dễ dàng làm cho mọi người mê muội, mù quáng như một phép thôi miên? Thật hài hước thay cho một nhà “rận chủ rởm”. Thiết nghĩ, cần tìm đâu đó cho Nguyễn Quang Lập một nơi để y có thể thỏa mãn căn bệnh ảo tưởng quái dị của mình. Nhà thương điên chẳng hạn?
Báo Tuyết
Bình luận trên Facebook 0 nhận xét