BÀN VỀ CHUYỆN CỦA ĐÀM VĨNH HƯNG
Thời gian gần đây cư dân mạng thật sự sửng sốt với phát ngôn của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 bình luận về Đàm Vĩnh Hưng. Sau những bình luận gây sốc này của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 thì Đàm Vĩnh Hưng cũng đã có những lời tâm sự đối với người “bố” của mình:
“Đàm Vĩnh Hưng chỉ được bề ngoài thôi, tôi không cho là ca sĩ đúng nghĩa. Tôi chỉ cho Đàm Vĩnh Hưng là một người hát. Đàm Vĩnh Hưng cố hát nhạc xưa, nhạc vàng mà hát có ra đâu”; “Thật ra giọng Đàm Vĩnh Hưng nửa Nam nửa Bắc, cách thức hát cũng không có và lối hát cũng vậy. Hồi xưa Đàm Vĩnh Hưng mà đi hát thì chỉ xứng là ca sĩ loại C hát lót chứ không được vào hạng ca sĩ chính của phòng trà đâu!”
Trước khi chưa tìm hiểu được tại sao nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 lại có những phát ngôn như vậy thì chúng ta hãy khoan bình luận gì về nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9. Nhưng điều làm tôi cảm thấy quan tâm ở đây là con người thật của chàng ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng và sự lợi dụng của một số kẻ đê hèn xỉa xói người ta. Và bài viết mà tôi cảm thấy gai mắt nhất trên Quê choa: “Đàm Vĩnh Hưng viết tâm thư phản pháo nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9”.
Sự đời thật là nực cười, đáng khinh cho một số kẻ lợi dụng chuyện người khác để kiếm cớ nói xấu người ta một cách rất trắng trợn. Làm như mình là người trong cuộc, mình biết rõ mọi chuyện lắm vậy.
Về nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 được biết đến là một con người rất “hiền lành” và được nhiều ca sĩ gọi bằng “bố” tự nhiên lại đi có những phát ngôn như vậy thì thực sự rất khó hiểu và không chỉ riêng tôi mà còn rất nhiều người muốn biết nguyên nhân thật sự để ông có những lời lẽ như thế.
Còn với Đàm Vĩnh Hưng, với quan điểm của tôi, một người bình thường và cũng từng được nghe rất nhiều ca khúc của Đàm Vĩnh Hưng hát. Tôi thấy rằng Hưng là một ca sĩ có chất giọng rất tốt, theo tôi được biết sự nghiệp của Hưng được gây dựng bằng chính sự cố gắng, nỗ lực của chính bản thân cậu ấy.
Rõ ràng cho đến bây giờ Đàm Vĩnh Hưng chưa làm nên điều gì tai tiếng hoặc tội để phải chịu sự đánh giá của dư luận. Và hiện tại Đàm Vĩnh Hưng vẫn xứng đáng là một Huấn luyện viên Giọng hát Việt, và ban giám khảo của nhiều chương trình khác.
Vì thế, chỉ dựa vào những nhận xét cá nhân của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 mà hạ bệ một ca sĩ như Hưng thì sẽ là quá đáng và áp đặt quá mức. Nếu đánh giá Hưng như vậy chẳng khác gì đánh giá cả hội đồng nghệ thuật không chỉ chương trình Giọng hát Việt và rất nhiều chương trình khác chẳng ra gì. Hơn nữa như vậy thì nền âm nhạc Việt Nam đã sai lầm rất nhiều khi trao cho Đàm Vĩnh Hưng rất nhiều giải thưởng âm nhạc ư? Đây hoàn toàn là sự đánh giá khách quan của cá nhân tôi và không hề bênh vực cho Đàm Vĩnh Hưng.
Sau đây xin được phép trích nguyên chia sẽ của Đàm Vĩnh Hưng sau khi nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 trả lời phỏng vấn:
Trích nguyên văn tâm thư mà Đàm Vĩnh Hưng xác nhận là do chính mình chấp bút:
“Kính gửi Chú Nguyễn Ánh 9 và những ai đang quan tâm đến bài báo phỏng vấn chú 9 mấy ngày gần đây!
Bản thân Đàm Vĩnh Hưng đã quá quen với những khen, chê của dư luận. Nên thực cũng thấy bình thường trước những lời nhận xét mang tính chà đạp, bôi nhọ từ phía những người không thích mình. Miệng lưỡi thế gian cay nghiệt, một khi đã ác cảm, đã ghét thì nói gì, làm gì cũng ghét, nay nhân dịp “mượn gió bẻ măng” để ầm ĩ, lan truyền thì cũng chẳng có gì khó hiểu.
Lẽ ra, Hưng sẽ im lặng. Đã muốn làm vậy, nhưng thật khó. Khó không phải cho Hưng, vì Hưng. Mà vì khán giả của Hưng. Những bức xúc tột cùng của fans ở khắp mọi miền, sự tức giận của những khán giả lớn tuổi, hoang mang của các fans nhí, và hơn hết, là danh dự của những “giải thưởng” chất ngất trong căn phòng đang lưu giữ những vẻ vang của nghề nghiệp của Hưng, buộc Hưng phải lên tiếng.
Thưa Chú! Với một người tài hoa như Chú, “hiền lành” như chú trong mắt anh chị em nghệ sĩ bấy lâu nay thì không biết lần này chú có bị “cài” hay “dẫn dắt” bởi người viết bài hay không? Hay bài viết đã bị sửa chữa, cắt ghép như lần “ tai nạn” của chị Bảo Yến? Đàm Vĩnh Hưng vẫn mong chú bị rơi vào trường hợp này!
Nhưng nếu đó là những lời chú phát biểu thì thật tiếc cho chú với hình ảnh đẹp dễ thương, hiền lành trong suốt bao nhiêu năm qua chú dày công “giữ gìn” nay tan biến và Đàm Vĩnh Hưng cho đó là hình ảnh của Ngụy Quân Tử thưa chú. Và nếu đúng, thì cũng đã đến lúc chiếc mặt nạ đó phải được tháo xuống bởi chính chú!
Đàm Vĩnh Hưng xin được gửi đến chú vài điều thắc mắc:
1/ Vì lý do gì, “một người không phải là ca sĩ đúng nghĩa” theo lời chú nói về con lại khiến chú và con trai chú là nhạc sĩ Nguyễn Quang liên tục điện thoại năn nỉ mời con hát trong các chương trình của chú, từ Việt Nam tới hải ngoại? Thậm chí phải nói lý do “chương trình từ giã sân khấu của chú?”.
2/ Giữa các cuộc vui chơi của giới văn nghệ sĩ và doanh nhân, tại sao chú luôn xung phong đàn cho con hát, thậm chí hào hứng hát bè cho con???
3/ Chú đang cố ý đánh giá hàng triệu người nghe nhạc của Đàm Vĩnh Hưng là khán giả gì vậy chú?
4/ Những giải thưởng nghề nghiệp cao quý con đã nhận được từ các hội đồng nghệ thuật uy tín, phải chăng là có vấn đề về trình độ và lỗ tai thẩm mỹ âm nhạc khi trao giải cho con?
5/ Tại sao khi gặp những ca sĩ như tụi con mà chú đã đề cập thì lần nào chú cũng dang tay ôm tụi con, khen ngợi đủ điều, vậy lúc đó chú là ai? Là nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 hay kịch sĩ Nguyễn Ánh 9? Con và những đồng nghiệp của con muốn biết sự thật từ chính chú nói ra?
Đàm Vĩnh Hưng cũng đã suy nghĩ rất kĩ trước khi gửi những lời này đến mọi người và đặc biệt là chú 9. Đàm Vĩnh Hưng biết đây là cơ hội cho những người ghét mình có cớ lên tiếng nói Đàm Vĩnh Hưng ăn miếng trả miếng, hỗn hào, vô phép. Nhưng xin thưa, Đàm Vĩnh Hưng sẽ không bao giờ quan tâm, thậm chí xem thường những lời nhận xét cay nghiệt cố tình chà đạp mình bởi vì ghét chứ không cần biết nhận ra đâu là đúng, sai và đâu là lý trí!
Trong cuộc sống hàng ngày, nếu Hưng làm gì sai với con cháu mình thì cũng sẽ không bao giờ lấy 2 chữ “Người Lớn” ra để mà thoải mái vùi dập, hoặc biện minh bào chữa “cả vú lấp miệng em”. Hưng biết, người lớn cũng có dăm ba kiểu người lớn, con nít cũng vậy thôi. Tuy nhiên, không thể cứ là người lớn thì muốn nói gì cũng được và bắt mọi người phải chấp nhận cái sai của mình. Đàm Vĩnh Hưng không nằm trong danh sách những đứa trẻ chỉ biết cúi đầu dạ vâng với những điều bất công, nghịch lý để rồi mang lấy nỗi uất hận, oan ức đó trong lòng mình mà không thể gột rửa.
Đàm Vĩnh Hưng xưa nay luôn công bằng với tất cả mọi người, ngay cả với chính người nhà ruột thịt của Hưng mà làm sai, cũng phải xử lý đúng người đúng việc theo tinh thần “Thượng Tôn Pháp Luật”, là nguyên tắc và quan điểm sống của Hưng. Bởi Hưng nghĩ, tất cả chúng ta đều nhận ra nhau là Con Người hết mà? Một ví dụ nhỏ trong sinh hoạt gia đình của Hưng, đó là việc nghiêm cấm tuyệt đối không ai được sử dụng những từ như ôsin, người ở khi nói về những người đang giúp việc trong gia đình mình, dù là khi người đó không có mặt. Mình cần họ và họ cần mình, nếu họ may mắn, có phần số tốt thì họ đã là mình rồi, chứ không phải giúp mình như thế. Mình nói gì, làm gì có đặt tâm trạng mình vào họ và gia đình họ hay không?
Đôi lời của Hưng, cũng là thay mặt cho tiếng nói của rất rất nhiều khán giả, bạn bè, đồng nghiệp để gửi đến chú 9. Con hứa với chú 9, từ nay trở đi con sẽ không bao giờ hát bài nào của chú mặc dù con chưa bao giờ nhận được một lời nói nào của chú kiểu như chú đã trả lời phỏng vấn “năn nỉ con đừng hát nhạc của Bố”.
Bố ơi, Bố có biết chữ Bố nó bao dung, rộng lượng và trân trọng thế nào không? Đã vậy, Bố lại còn là nghệ sĩ nữa thì sự bao dung rộng lượng và nghệ sĩ tính kia phải còn gấp đôi ba lần những ông bố bình thường chứ ạ? Mặc dù người xưng Bố trước tiên chính là Chú chứ không phải Đàm Vĩnh Hưng. Con biết, con hỏi Bố là dư thừa vì lẽ ra Bố có thể sinh ra được con tới 2, 3 lần. Nhưng có lẽ vì con cảm thấy mình thật đau khi bẽ bàng nhận ra “không lẽ Bố mình là ngụy quân tử hay sao?”. Con không muốn TIN.
Đêm qua, sau khi đi hát về, Hưng có đọc được một status của Đại tá, nhà thơ Hồng Thanh Quang - Phó tổng biên tập báo Công An Nhân Dân viết trên trang Facebook của anh. Đại ý rằng: “Càng là nghệ sĩ thì càng phải thận trọng khi nhận xét về nghệ thuật của đồng nghiệp dù họ có thể lớn tuổi hay ít tuổi hơn mình! Thực tế từng cho thấy, có những nghệ sĩ sáng tạo rất đỉnh nhưng lại kém thuyết phục khi định đóng vai nhà phê bình…”.
Thực đáng để suy ngẫm vô cùng!”.
A.C
Bình luận trên Facebook 0 nhận xét