Quảng Cáo 720x90
Searching...

CẢM XÚC NHÂN NGÀY CỦA MẸ

Cập nhật: Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014 Hiện có: 0 bình luận Tag: , Tác giả:


Nó – một đứa sinh viên năm cuối. Nó cứ nghĩ rằng bản thân biết nhiều lắm. Ấy vậy mà hơn hai mươi tuổi đầu nó mới tới một ngày : Ngày của mẹ. Mẹ - một tiếng gọi thiêng liêng, ngọt ngào mà bất cứ đứa trẻ nào cũng muốn được cất lên một lần trong đời. Một buổi cuối tuần không về quê lại càng làm nó có nhiều suy nghĩ. Nó nhớ nhà, nhớ những bữa cơm gia đình sum họp và hơn hết nó nhớ mẹ……..

Mẹ!
Mẹ là người đã mang nó đến với cuộc sống này, dành tất cả yêu thương, chở cho nó. Hai ba năm nó có mặt trên cuộc đời này là 23 năm mẹ luôn ở bên cạnh dạy bảo, chăm sóc, lo lắng cho nó vô điều kiện. Là chín thang mang nặng đẻ đau, là những giọt nước mắt hạnh phúc khi nó cất tiếng khóc chào đời. Là nét mặt rạng ngời khi nó chập chững bước những bước đi đầu tiên. Là những ngày đầy kiên nhẫn uốn nắn từng nét chữ nguệch ngoạc của nó. Là sự vui mừng khi nó đạt điểm 10......
Đó còn là những năm bố công tác xa, nhà chỉ có hai mẹ con. Khi nó đi viện cả tháng trời hay gãy tay, mẹ đã phải thức suốt đêm để chăm sóc cho nó, lo lắng tới gầy rộc người. Nhưng mỗi lần viết thư cho bố mẹ luôn nhắn với bố rằng “ Em và con ở nhà vẫn khỏe, anh yên tâm công tác”. Chưa kể đến những bữa cơm chỉ có hai mẹ con nhưng mẹ luôn nhường hết đồ ăn cho nó. Khi nó thắc mắc thì mẹ chỉ nhẹ nhàng “ mẹ không thích ăn món này”. Nó còn rất ngây ngô nghĩ rằng mẹ thật khó tính vì món gì cũng chê và hồn nhiên ngồi ăn ngon lành. Nó đâu biết rằng mẹ đang cố gắng dành tất cả cho nó.
Là cả tuần lo lắng không yên khi lần đầu tiên nó ở ký túc xá. Nó chỉ được biết điều này khi bố nó kể lại. Mẹ thương nó còn nhỏ mà đã phải sống xa nhà. Mẹ sợ rằng sẽ không có ai gọi nó mỗi sáng, sợ nó sẽ bỏ bữa, sợ những hôm nửa đêm sốt cao không ai hay biết,…
Là người bạn đồng hành đặc biệt giúp nó qua kì thi tuyển sinh đại học. Nó vẫn nhớ cái cảm giác lo lắng, hoang mang đến mất ngủ hoặc những cơn ác mộng trước kì thi ấy. Nó cũng không dám tưởng tượng nó sẽ vượt qua khoảng thời gian ấy như thế nào nếu không có mẹ ở bên. Mẹ luôn động viên, an ủi, chăm sóc cho nó từng bữa ăn, giấc ngủ. Mẹ chưa bao giờ tạo áp lực cho nó cả.
Là một người bạn thân luôn xuất hiện khi nó cần. Mỗi khi thấy nó buồn hay lo lắng, mẹ thướng tới bên cạnh hỏi han, chia sẻ. Vậy mà đã có lúc nó tự nhủ rằng sẽ không bao giờ tâm sự với mẹ. Trong suy nghĩ của một đứa trẻ mới lớn, nó cho rằng mẹ biết nó thích một bạn khác giới hay khi nó đi chơi mẹ sẽ mắng. Mãi khi sống cuộc sống sinh viên xa nhà, thấy cuộc sống ngột ngạt, xô bồ, nó mới đấu tranh tư tưởng và quyết định thử một lần tâm sự với mẹ. Kết quả hoàn toàn bất ngờ và khác xa so với những gì nó nghĩ. Mẹ không những không mắng hay tỏ ra khó chịu trước những việc nó kể mà còn kiên nhẫn lắng nghe và đưa ra những phân tích, lời khuyên giúp nó nhìn nhận mọi thứ xung quanh.
Mẹ! Vẫn lặng lẽ đi về sớm hôm... để cho con êm đềm năm tháng
Mẹ là vậy đấy. Cứ âm thầm đi bên cạnh nó, lặng lẽ chăm sóc, che chở cho nó, luôn xuất hiện khi nó cần……. Hôm nay là một ngày đặc biệt - “Ngày của mẹ”, nó muốn ở nhà để xà vào lòng mẹ mà nói rằng “ Con yêu mẹ nhiều lắm !”. Nhưng nó nghĩ rằng không quá muộn để nhận điều này, nó sẽ cố gắng từ những thứ nhỏ nhất để mỗi khi mẹ nghĩ về nó có thể nở một nụ cười hạnh phúc.
Bố Ku Hải





Các chủ đề liên quan

- Liên kết quảng cáo -
QUANG CAO O DAY